(Bài thơ yêu thích thời sinh viên)
Một buổi tối anh gõ cửa phòng em,
Rồi đứng đợi dưới hàng me xẩm tối
Em mở cửa - lá rèm bay bối rối
Lần đầu tiên hò hẹn trong đời.
Đi giữa phố đông, em ngỡ phố vắng người,
Không tiếng xe qua, không xạc xào tiếng lá
Chỉ có bàn tay anh thủ thỉ
Với bàn tay em - chiếc lá non mềm...
Đêm không trăng - không gian rộng vô cùng
Cây phượng đứng - lá cành trao trước gió
Trong đêm tối thoáng một chùm hoa đỏ,
Và những lời từ biệt cháy trên môi....
Ngày mai, ngày mai anh đi rồi,
Anh đến chốn biên thuỳ còn âm vang tiếng súng
Để lại nơi đây, một đêm hè nóng bỏng
Một chùm hoa đỏ chói sắc chờ mong.
Em trở lai phòng em, cánh cửa khép hờ
Khung cửa sáng dưới vòm cây xẩm tối
Cơn gió thoảng, ánh đèn đường chao vội,
Phố đông người....
hàng cây hát miên man....
Viết lại ngày 03/09/2012
Tình nồng say đầy khao khát giữa đời
Nỗi nhớ trong mơ luôn cháy bỏng
Phù sa ơi anh ấy sắp về rồi
sáng ngày đầu tuần tràn đầy sức khỏe
Chào em
Sau lưng là cánh cửa phòng thi khóa vội
Những bàn ghế, những bảng đen ngập bụi
Tờ giấy vo tròn ném cuối giờ thi .
"Đã mấy thập kỷ đi qua
Tà áo trắng vẫn nhập nhòa trước hiên
Bỏ sau bao ánh mắt nhìn
Thương bằng năng tím nỗi niềm chia tay
Tán bàng xưa có hao gầy
Mỗi thu vẫn cháy tình yêu một thời"
Đi giữa phố đông mà em ngỡ không người
Chỉ có bàn tay anh thủ thỉ
Anh nói gì bằng tay thế anh ơi!
.................
Sỏi biết đâu đấy! ba câu trên là của bài thơ, Sỏi có mỗi câu dưới cùng!
Khung cửa sáng dưới vòm cây xẩm tối
Bóng anh đó, đêm nay em không ngủ
Ánh đèn mờ, anh nhớ mãi về em.
Bài thơ nhớ về kỷ niệm qua ha. Ai cũng một thời
Lần đầu tiên hò hẹn trong đời
Mối tình đầu sao đẹp thế em ơi
Bàn tay nói những lời tim thổn thức
Khung cửa sáng dưới vòm cây xẩm tối
Cơn gió thoảng, ánh đèn đường chao vội,
Phố đông người....
hàng cây hát miên man....
... ... ...
Bao năm qua cây vẫn hát miên man,
Phố vẫn cứ đông người... gió thoảng...
Khung cửa nhà em bây giờ đèn rực sáng,
Anh không ghé một lần...
... mà sao mãi lang thang?!...