Hôm qua mình lại giận em
Chỉ vì câu nói : "không thèm" vu vơ
Từ bao năm đến bây giờ
Tính mình vẫn thế chẳng chờ đổi thay.
Giận là như thóc cả ngày
Lặng im như bức tường xây ấy mà
Bực mình em chẳng nói ra
Chỉ còn con trẻ trong nhà bi bô.
Chén bát cũng có lúc "xô"
Vợ chồng có lúc đôi co, giận hờn,
Để mình trút hết nguồn cơn
Rồi em mới tỏ thiệt hơn cùng mình.
Hôm nay trăng sáng lung linh,
Môi cười, em ngỏ "Chúng mình....cà phê?"
Mình cười cho khỏi bị "quê"
"OK, đi chứ, "tội giề"... vợ ơi".... ***********
Ghét ghê cái lúc "nghỉ chơi"
Yêu ghê cái tiếng " Mình ơi" ngọt ngào.
(Tự sự của vợ)
Thơ hay quá
Yêu ơi cái tiếng " Anh ời.. Anh ơi…"
Yêu ghê cái tiếng " Mình ơi" ngọt ngào.
Người khôn ăn nói rậu rào
Giận đến mấy..vẫn ngọt ngào...Mình ơi
Đó là câu hát tỏ tường quê anh
Vợ chồng âu yếm ngọt lành
Chồng thương vợ giận cơm canh thế nào ?
Yêu ghê cái tiếng " Vợ ơi" ngọt ngào.
mình thíc cái lúc nghỉ ngơi đó nghe