PHÍA KHÔNG ANH (2)
Anh nói gì gì đi! Sao cứ mãi lặng yên?
Cơn gió lạnh đêm đông về buốt giá.
Cây đứng lặng với cành khô trụi lá
Như tình em, băng giá những đêm dài...
Em chợt buồn khi những buổi ban mai,
Khi nắng tắt, ánh đèn đêm hắt bóng
Ngồi lặng lẽ bên ly cà phê đắng,
Đôi mắt buồn vời vợi phía xa xăm.
Mong một ngày trời lộng gió mây xanh,
Được nghe tiếng chim reo trong tán lá
Thời gian hỡi xin đừng đi vội vã.
Em đang chờ nơi ấy... một tình yêu.
Hồn ngẩn ngơ trong những sáng những chiều,
Đi lui tới những bước chân du mộng
Dẫu biết rằng bên em là Biển rộng,
Mà vẫn chờ vẫn đợi phía không anh.
Cơn gió lạnh đêm đông về buốt giá.
Cây đứng lặng với cành khô trụi lá
Như tình em, băng giá những đêm dài...
Em chợt buồn khi những buổi ban mai,
Khi nắng tắt, ánh đèn đêm hắt bóng
Ngồi lặng lẽ bên ly cà phê đắng,
Đôi mắt buồn vời vợi phía xa xăm.
Mong một ngày trời lộng gió mây xanh,
Được nghe tiếng chim reo trong tán lá
Thời gian hỡi xin đừng đi vội vã.
Em đang chờ nơi ấy... một tình yêu.
Hồn ngẩn ngơ trong những sáng những chiều,
Đi lui tới những bước chân du mộng
Dẫu biết rằng bên em là Biển rộng,
Mà vẫn chờ vẫn đợi phía không anh.
Bầi thơ đặt đào cảm xúc. Hay quá Phú Sa ơi
Trả lờiXóaBiết nói gì đây nên chỉ đứng lặng im
Trả lờiXóaLời ly biệt cùng em đêm buốt giá
Cuộc tình buồn ta đem ra mặc cả
Những hư hao , rã nát đến sương buồn
Khúc vô thường người bỏ cuối cô thôn
Cho đau đớn cứ lên miền ngự trị
Viên gạch vỡ cuối con đường mộng mị
Lòng muôn trùng nghiêng về phía không Anh !
...