TÌNH MÂY VÀ NÚI
Núi kia đứng ở đất bằng,
Mây kia lơ lửng giữa tầng trời cao,
Nhìn mây núi những lao xao,
"Ước gì ta được tan vào trong mây.
Lòng ta say đắm ngất ngây,
Yêu thương mong ước có ngày bên nhau..."
Nhớ mây lòng núi càng đau,
Càng thương càng nhớ càng sâu nỗi buồn,
Mây kia nước mắt bỗng tuôn,
Hiểu tình của núi lòng buồn xót xa.
"Núi ơi có hiểu lòng ta,
Mây không đứng được như là núi đâu,
Xa nhau mây cũng đau sầu,
Lang thang bay mãi biết đâu là nhà.Đôi khi mây thấp la đà
Để ôm ấp núi chan hoà tình yêu,
Mây yêu núi biết bao nhiêu,
Nhưng không nói được cái điều ấy ra,
Tại vì hai đứa chúng ta,
Khung trời cách biệt thật là xa xôi,
Núi ơi có hiểu lòng tôi,
Bay đi lòng vẫn bồi hồi vấn vương."
Những dòng nước mắt nhớ thương,
Là cơn mưa xuống ngọn nguồn tình yêu,
Tình mây tha thiết bao nhiêu,
Ngắm nhìn núi biếc trong chiều hoàng hôn. ***
Mây soi bóng nước u buồn,
Tình yêu là mọi ngọn nguồn nhớ thương.
Như vương vấn mãi những ngày mênh mông
Chiều nay núi đứng ngóng trông
Mây bay, bay mãi khoảng không lặng tờ
Một mình trống trải bơ vơ
Mây xa khuất núi câu thơ ngẹn lời
Mây thì ở mãi trên trời
Làm sao nghe được những lời thiết tha ...
HH Ghé thăm - Chị có những bài thơ ngọt ngào, đằm thắm ... Đêm ấm nồng chị nhé
Nhưng không nói được cái điều ấy ra,
Tại vì hai đứa chúng ta,
Khung trời cách biệt thật là xa xôi,
Núi ơi có hiểu lòng tôi,
...........
Không ghi vài chữ để chủ nhà nhâm nhi..!
Cái Nhân cái Nghía cốt là có nhau.
Dù cho đôi dép thế nào
Cũng tìm cho được có nhau trong đời.
Núi dưới đất mây trên trời
Ví von son sắt một đôi nhân tình.
Trong thơ có cõi nhân sinh
Phù Sa thi sĩ dệt tình lứa đôi.
Tình yêu là mọi ngọn nguồn nhớ thương.!
Nhưng không nói được cái điều ấy r
Tình em và cả trong tôi vẫn chờ ...
Gió chiều sao cứ ngẫn ngơ
Lời ai rót ngọn hồn thơ thức lòng ...
Chúc mừng hai cháu trăm năm hạnh phúc ,PS giờ đã thành bà ngoại rồi .Khi nào post hình đám cưới hai cháu nhớ ới anh đò nhé .
Xưa đùa biển biếc bây giờ núi cao
Mây ơi lòng dạ thế nào
Mà mang nước mắt đổ vào cơn mưa
Yêu nào của những ngày xưa
Tình nào thấp thoáng như vừa đi qua
Khi gần lúc lại bay xa
Là do mây cả còn la đà buồn
Núi chôn chân để ngọn nguồn
Lời thề như đá vui buồn thủy chung
Bao nhiêu thơ của nhớ nhung
Thành dòng nước chảy vào trong lòng mình
Bao nhiêu giọt chảy vô tình
Đã thành ngọn nhũ bạc tình tháng năm
Bao nhiêu hồi ức xa xăm
Đã thành hang động chảy trong lòng này
Thâm trầm núi lửng lơ mây
Mới thành mê mẩn ngất ngây đất trời
Thôi thì giời định thế rồi
Chập trùng đây đó nổi trôi một đời
Cái duyên cái nợ cũng trời
Cái ân cái oán cũng lời nhân gian
Cái tình - cái kiếp đa đoan
Mây về ôm ấp núi ngàn trăng thanh
Mây bay núi lặng -Ừ đành!
Núi mà bay được thì thành hỗn mang!
Hay lắm PS à! Đêm an lành nha PS!
chúc moi sự tốt đẹp
Mỗi lần đọc thơ Cô tôi thấy có gì nghẹn nghẹn