Anh mải miết trên con đường chinh phạt
Để em buồn vụng dại với vần thơ
Anh có biết không- em vẫn từng giờ,
Bên cửa sổ ngóng chờ người yêu dấu.
Anh đi mãi đến khi nào mỏi gối
Kiếm mỏi vai, tay rời rã buông lơi
Hãy về nhé, anh yêu ơi em đợi
Chốn bình an em khép cửa mong chờ!
Anh sẽ về trong muôn ngàn thương nhớ
_____ Xa nhiều rồi.. yêu quá.. chốn bình yên !
Kiếm mỏi vai, tay rời rã buông lơi
Hãy về nhé, anh yêu ơi em đợi
Chốn bình an em khép cửa mong chờ! .
Ơi tấm lòng em,tấm lòng Bồ Tát
Vàng mười trong tay,ai nỡ đánh rơi
Em hãy đi ,xin em đừng đợi
Ngừơi phụ tình...không đáng em ơi...
Anh hoàn toàn đúng, biểu quyết 100% luôn nhé